Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng
Một điều mà ai cũng thấy là từ ngày lên ngai Tổng Bí thư tại
Đại hội XI đến nay, ông Nguyễn Phú Trọng chưa để lại bất kỳ một dấu ấn nào dù
là mờ nhạt thể hiện vai trò của người đứng đầu giai cấp lãnh đạo, ngược lại, mọi
hành động, lời nói của ông đều thể hiện sự giáo điều, bảo thủ, không có thực tiễn
đã trở thành trò cười, sự chế nhạo của quần chúng nhân dân. Mỹ danh “Trọng Lú”
mà người dân đã “tặng” cho ông đã thể hiện tất cả. Thử điểm lại các hoạt động của
ông trong thời gian qua:
Tháng 4/2012, ông Trọng đi Cuba “rao giảng” về chủ nghĩa xã
hội tại Trường Đảng cao cấp Nico Lopez mang đậm tính giáo điều cố hữu. Suốt gần
1 giờ đồng hồ “quảng cáo” về CNXH, người nghe lỗ tai lùng bùng với một mớ thông
tin hỗn độn, làm trò cười cho trí thức và nhân dân. Sau một hồi thao thao bất
tuyệt về các “thành tựu vĩ đại” của CNXH dưới sự lãnh đạo của Đảng, ông lại
quay ngoắt lại phủ nhận hoàn toàn các “thành tựu” đó và đổ hết lỗi do sự điều
hành của chính phủ. Theo ông Trọng, hiện nay Việt Nam vẫn đang “định hướng”, “vừa
làm vừa mò mẫm, rút kinh nghiệm”,… một người đứng đầu Đảng cầm quyền mà phát biểu
vô trách nhiệm như thế, thử hỏi, dưới sự lãnh đạo Đảng mà đứng đầu là ông Trọng
thì Việt Nam còn phải “định hướng”, “mò mẫm” bao lâu nữa? Nghe xong bài phát biểu
của ông, không lạ khi Brazil quyết định không cấp visa cho ông, dành thời gian
cho ông về nước tiếp tục chỉ đạo câu chuyện “định hướng” và “mò mẫm”.
Sự lú lẫn, tham vọng quyền lực của ông Trọng có thể thấy rõ
từ tháng 5/2012 khi ông quyết định thành lập Ban chỉ đạo Trung ương về phòng chống
tham nhũng trực thuộc Bộ Chính trị thay vì do Thủ tướng đảm nhận. Tại HNTW 6
(10/2012), ông và các đồng minh đã lôi con bài Vinashin ra làm áp lực để hạ bệ
Thủ tướng, thậm chí ông trắng trợn vi phạm nghị quyết trung ương khi đòi xem
xét lại kết luận của Bộ Chính trị về Vinashin, và tại HNTW 6 cũng là lần đầu
tiên trong lịch sử của Đảng Cộng sản khi Tổng Bí thư vấp phải sự phản đối của tập
thể ban chấp hành TW khiến âm mưu của ông thất bại.
Chưa dừng lại tại đó, cuối năm 2012 đầu năm 2013, ông Trọng
quyết định đơn phương tái lập “Ban nội chính TW” và “Ban Kinh tế TW” với lý do
mà ông giải thích rằng: “Đã sinh ra quyền lực thì phải có cơ quan giám sát quyền
lực ấy” và lôi các ông Nguyễn Bá Thanh, Vương Đình Huệ vào ván bài chính trị mà
ông bày ra nhằm phế truất Thủ tướng vào HNTW 7 sắp diễn ra vào tháng 5/2013.
Ông tự phụ cho mình thông minh hơn các thế hệ lãnh đạo trước đó khi 02 ban này
đã được Bộ Chính trị khóa trước cho giải thể, sát nhập từ tháng 5/2007.
Sau khi tái lập được 02 ban được xem là “cánh tay đắc lực”
nhằm tăng quyền lực cho chức danh Tổng bí thư, ngày 22/1/2013, ông Trọng yên
tâm xuất ngoại, đầu tiên sang Anh sau đó âm thầm qua Ý ký “hợp tác chiến lược”
với tòa thánh Vatican, để rồi trong chuyến thăm huyện Thạch Thất (Hà Nội) hôm
mùng 5 tết quý tỵ (14/2/2013), ông vênh váo “Mình phải như thế nào người ta mới
mời chứ!”(!?!), một lời phát biểu đủ thể hiện cái “tầm” của ngài Tổng bí thư
đương kim, lời tự nhận định của ông tiếp tục trở thành trò cười tiếp theo cho
thiên hạ bàn tán. Tức tối vì không làm gì được số đông, cụ tổng đành trút giận
lên đầu phóng viên Nguyễn Đắc Kiên, khiến anh trở thành “nhà báo tự do” khi dám
công khai “phê phán” một bài phát biểu khác với nội dung cũng “trên cả mức lú”
của ông Trọng về vấn đề “suy thoái chính trị, tư tưởng và đạo đức” trên blog cá
nhân ngày 25/2.
Uy tín của ông Tổng Trọng đã suy giảm nghiêm trọng từ HNTW6
và hoàn toàn không còn gì từ HNTW7 khi có UVTW thẳng thắn nhận định ông Trọng
đã có những thể hiện là một người thiếu kinh nghiệm và yếu kém về năng lực, có
dấu hiệu lú lẫn, kể cả đối với những việc nội bộ của Đảng. Ông Trọng đã rất ấu
trĩ khi tìm cách lừa BCH TW khi không đưa chương trình bầu BCT/BBT vào chương
trình nghị sự chính thức của HNTW7 trong phát biểu khai mạc. Sau hai ngày, ông
đột nhiên đưa ra chương trình bầu bổ sung nhân sự vào BCT/BBT để “tính chơi bài
bất ngờ” để TW không kịp chuẩn bị chống lại ông, trong khi đó ngay từ đầu HNTW7
thì Ban tổ chức TW đã sơ sểnh tiết lộ rồi! Vì vậy TW rất không đồng tình với
cách làm của ông và đã hành động để phản đối. Kết quả là, mặc dù trong quá
trình bỏ phiếu ông đã kêu gào lạc giọng nhưng bỏ phiếu đến 05 lần mà vẫn không
đạt kết quả mong muốn. Ông Trọng chủ quan với kết quả giới thiệu các nhân sự
cho các vị trí quy hoạch chủ chốt và tin chắc sẽ thành công, nào ngờ khi bỏ phiếu
thì kết quả lại khác hoàn toàn. Các ông Trương Tấn Sang, Tô Huy Rứa, Phạm Quang
Nghị và một số nhân vật khác đã nghe công bố kết quả với vẻ mặt bất ngờ, thảng
thốt và thẩn thờ, chỉ có ông Nguyễn Xuân Phúc và Huỳnh Ngọc Sơn là tỏ ra hoan hỉ.
Còn ông Trọng đau lắm vì BCH TW đã cho ông Trọng và các đồng chí trong Thường
trực TW4 ăn knock-out đến 05 lần. Thế mới biết rằng Nguyễn Phú Trọng là người
giáo điều, không có thực tiễn, chưa có đủ bản lĩnh và kinh nghiệm trong chính
trường chính trị.
Ngay sau HNTW7, trước tình hình uy tín cá nhân bị triệt
tiêu, không những bị các UVTW xem thường mà ông Trọng còn bị quần chúng nhân
dân khinh bỉ, ông tiếp tục lú lẫn đến mức tiếp tục tăng cường sự thiếu thực tiễn,
giáo điều, bảo thủ khi trong chuyến công du Thái Lan vào tháng 6/2013, ông đề
nghị nước bạn tặng bằng “Tiến sỹ danh dự” môn “Chính trị học” tại Đại
học Thammasat, một đại học danh tiếng của Thái Lan. Bức xúc trước “sự kiện”
này, Giáo sư Tương Lai, Nguyên Viện trưởng Viện Khoa học-Xã hội Việt Nam nhận định:
“Người nhận bằng đó mà cũng vênh váo cho rằng mình thuộc loại học thức, học giả...
thì sẽ rơi vào sự lố bịch thôi!”. Thử hỏi, một người “lùn trí tuệ” như ông thì
Nhân dân sao có thể giao trọng trách gánh vác đất nước?
Cái “lú” của ông Trọng đã lên đến đỉnh điểm và tiến hóa
thành căn bệnh “mất trí” trong thời gian gần đây, trong buổi tiếp xúc cử tri
hai quận Tây Hồ, Hoàn Kiếm, ông tuyên bố xanh rờn “về thành phần kinh tế thì đa
số đang tán thành phương án có nêu ‘kinh tế nhà nước đóng vai trò chủ đạo’”
trong khi các buổi họp bàn về Sửa đổi Hiến pháp, điều mấu chốt mà nhiều đại biểu
không nhất trí là dự thảo sửa đổi Hiến pháp vẫn khẳng định kinh tế Nhà nước
(KTNN) là chủ đạo, trong khi trong suốt thời gian qua khu vực kinh tế này không
làm tốt vai trò dẫn dắt nền kinh tế. Các đại biểu nhấn mạnh cả 4 thành phần
kinh tế phải được đặt ở vị trí ngang bằng, bình đẳng. Để nói về vai trò chủ đạo
của KTNN, trước hết phải làm rõ được khái niệm sở hữu toàn dân. Cũng trong buổi
tiếp xúc, ông Trọng còn nhiều phát biểu, đánh giá trái ngược với nghị quyết
trung ương tại Đại hội XI về điều hành kinh tế xã hội và tình hình nội bộ Đảng.
Thực tế nếu xét về uy tín trong Đảng hiện nay, thì chính
ngài Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng là người mất uy tín nhất và đang phải đương đầu
với sự khinh miệt của quần chúng nhân dân, nhất là giới trí thức, còn nhớ, ngay
sau khi ông đọc phát biểu khai mạc HNTW7, giới trí thức đã khẳng định, ông Trọng
không còn lú mà phải nói là trên cả lú, thậm chí giáo sư Tương Lai trong một
bài phỏng vấn đã thẳng thắn nhận định về ông Trọng: "Có lẽ đã hết thuốc chữa.
Cho tới bây giờ vẫn là giọng điệu từ giáo trình của Đảng cách nay mấy chục năm
bây giờ vẫn nói như thế mà không thấy rằng cái điều đó nó đang kiềm hãm cả dân
tộc này".
Hà Nội 3/10/2013
Tác giả Nguyễn P. T. Sơn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét