Phạm Đức Hải đang toan tính những gì
phía sau sự bóng bẩy, trí thức?
Theo thông báo nội bộ của văn phòng báo Tuổi
Trẻ, ngày mai (6/3/2014) sẽ tiến hành họp
hội nghị công nhân viên chức
kèm theo đó là bỏ phiếu bổ nhiệm về việc Tổng Biên tập.
Điều đáng ngạc nhiên, theo đúng lịch
trình thì phải đến cuối năm 2014 mới
tiến hành bỏ phiếu tái nhiệm
hoặc bổ nhiệm lãnh đạo
cấp cao của tờ báo “nổi tiếng
và tai tiếng” này. Đáng ngạc nhiên hơn, việc bầu Tổng Biên tập
chỉ có duy nhất một ứng viên hiện
đang nắm chức Tổng biên tập
là ông Phạm Đức Hải. Sự thật phía sau màn “trình diễn”
này là gì?
Ngược thời gian hơn 5 năm
về trước, cuối năm
2008, sau khi hàng loạt
phóng viên Tuổi Trẻ, Thanh Niên bị nhúng chàm vì vụ án PMU18, Tổng Biên tập khi ấy là
anh Lê Hoàng đã phải chịu trách nhiệm và bị
Thành đoàn TpHCM phế truất khỏi chức Tổng
Biên tập, dù trước đó Lê Hoàng đã có hàng loạt các phát kiến để đưa báo Tuổi Trẻ từ con số “0”
trở thành một tờ báo
có lượng phát hành hàng đầu tại Việt Nam (xấp xỉ
500,000 bản/ngày,
hiện nay chỉ còn hơn 300.000 bản/ngày),
có thể kể qua vài chiến dịch
truyền thông mang dấu ấn Lê
Hoàng như: “Nhật ký
Đặng Thùy Trâm”, “Mãi mãi
tuổi hai mươi”, “Ký
tên vì công lý” và “Góp tay xoa dịu nỗi đau da cam”, “Hãy chào cờ vào sáng thứ hai”, “Ước mơ của
Thúy”, loạt bài
điều điều tra về điện kế điện tử, … và cũng chính anh Lê Hoàng là người cho ra đời Nhà in Tuổi trẻ, Cao
ốc Tuổi Trẻ và đặc biệt là
Tuổi Trẻ Online, đưa báo Tuổi Trẻ lên
một tầm cao mới. Thế nhưng, anh
vẫn buộc phải ra
đi, bàn giao quyền điều hành tờ báo cho cấp phó.
Đến
tháng 3/2009, nội bộ báo Tuổi Trẻ
vẫn còn đang ‘hụt hẫng” vì sự
ra đi của anh Lê Hoàng thì tiếp tục rơi vào cơn địa chấn khi nghe quyết
định của Ban Thường
vụ Thành đoàn đưa ông Phạm
Đức Hải, lúc đấy
đang là Phó Ban tuyên giao Thành ủy, không biết
viết một bài văn cho ra hồn
và chưa từng làm báo ngày nào, giữ
một chức danh duy nhất
có liên quan đến “báo” là Phó Tổng
Biên tập Trang tin điện tử Đảng bộ Thành phố
(nhưng chủ yếu
là đứng tên cho có). Thời điểm ấy, nhiều người đã rỉ tai nhau về
sự bất thường này, nhưng các phóng viên “am hiểu sự tình” đều
biết rõ, việc Phạm Đức Hải về trên lý thuyết
là để củng cố tờ báo đang trên đà “xuống
dốc” về mặt tư tưởng,
thực chất, có lệnh của
đồng chí Thường trực Ban Bí thư, Nguyên Bí thư Thành ủy
Thành phố Trương Tấn
Sang ép Thành ủy, Thành đoàn phải
bổ nhiệm bắt buộc không cần
bình bầu. Biệt danh “Người bỗng dưng trở thành Tổng biên tập”
được giới phóng viên gắn
với Phạm Đức Hải từ ngày đó. Ngay sau khi về
tiếp quản báo Tuổi
Trẻ, dưới sự tác động của “ngài” Thường
trực Ban Bí thư, sự
nghiệp của Đức Hải lại tiếp tục “thăng hoa”, tháng 9/2009, Hải
được “tấn phong” Thành ủy
viên.
Phạm Đức Hải trong một chuyến công cán
Phạm Đức Hải trong một chuyến công cán
Về
quá trình sự nghiệp của Phạm Đức Hải từ thời còn èo uột
phụ trách công tác Đội ở huyện Nhà Bè từ
năm 1983, “leo” mãi hơn chục
năm, đến năm 1995 mới được làm “cán bộ
chuyên trách Thành đoàn” và vẫn chỉ “đặc trách” công tác Thiếu
nhi Thành phố. Mãi đến năm 1996, khi ấy
đồng chí Trương Tấn
Sang được Tâm Tân Tạo chạy cho vào Bộ
Chính trị, Bí Thư Thành ủy
Thành phố, bắt đầu tạo vây cánh, xây dựng
quyền lực cho mình. Sau khi rà soát hàng loạt
các “cán bộ nguồn” của Thành phố,
ngài Bí thư Thành ủy
đặc biệt chú ý đến
Phạm Đức Hải với vẻ bề ngoài cũng gần
giống mình (nhưng mặt
mũi thì trơn láng hơn), nhìn cũng trí thức, phong nhã và đặc
biệt là có tham vọng và tâm địa
đầy toan tính. Sau khi kết nạp được “cán bộ
nguồn”, ngay lập tức, tháng 10/1996, Phạm
Đức Hải được ông “giới
thiệu” làm Phó Bí thư Thành
đoàn, sự nghiệp hanh thông, đến
tháng 8/1999, Đức Hải tiếp tục được “tấn phong” lên chức
Phó Bí thư Thường
trực Thành đoàn, thật không may cho Hải,
giai đoạn ấy ngài Bí thư Thành
ủy Trương Tấn
Sang bị vướng vào vụ án “5 Cam” (cũng nhờ
có Tâm Tân Tạo “chạy thuốc” mà ông chỉ
bị kiểm điểm cảnh cáo và vẫn
đường hoàng làm Trưởng Ban Kinh tế
TW từ năm 2000). Giai đoạn này thiếu
người “đỡ đầu” nên Phạm
Đức Hải bị vuột mất Bí thư Thành Đoàn và bị đẩy về Quận ủy Quận 5 mãi đến
cuối năm 2005, khi đồng chí Trương Tấn Sang đã “chắc
suất” Thường trực Ban Bí thư, Phạm Đức Hải mới được kéo lại về
“căn cứ Thành ủy” với chức danh Phó Ban Tuyên giáo Thành ủy
và sau đó như mọi
người đã biết, Phạm Đức Hải đã được ngài Thường
trực Ban Bí thư đặt
vào ghế Tổng Biên tập
tháng 3/2009, ngay sau đó, tháng 9/2009 trở thành Thành ủy
viên.
Ngoài Nguyễn
Công Khế (Báo Thanh Niên), Chủ tịch nước Trương Tấn Sang đã biến báo Tuổi Trẻ
dưới thời Đức Hải thành công cụ chính trị phục vụ tham vọng quyền lực cá nhân
Sau khi “bỗng
dưng trở thành Tổng
Biên tập”, Phạm Đức Hải đã biến tờ
báo từng có lượng phát hành lớn
nhất cả nước “bỗng dưng xuống
dốc” khi trở thành tay sai đúng nghĩa cho các
toan tính, mưu đồ
chính trị của đồng chí Thường
trực Ban Bí thư. Với
vẻ ngoài hiền lành, trí thức,
bên ngoài Đức Hải giả bộ vâng lời Thành ủy
nhưng thực chất
ngoài lệnh của Trương Tấn
Sang, Đức Hải không tôn trọng
bất cứ ai, ngược lại,
Hải luôn tìm những sơ hở
của Thành ủy để qua mặt, tâng công với
ngài Thường trực Ban Bí thư và Chủ tịch nước Trương tấn
Sang. Ngay cả các lệnh của Ban Tuyên giáo TW Đức
Hải cũng xem như không
có kí lô gì với những lý do rất
ngạo nghễ như “Chỉ
đạo của Ban Tuyên giáo không rõ ràng!”, “Chỉ
đạo quá muộn, không thể
thực hiện!”,… và thế
là Thành ủy, Ban Tuyên giáo TW cũng đành muối
mặt bỏ qua khi có cú điện
can thiệp từ Nguyễn Văn Thạo,
Trợ lý Chủ tịch nước Trương Tấn
Sang. Được biết Thành ủy
cũng không chịu ngồi yên, từ
lâu đã cài “tay trong” vào nội bộ tờ báo này để
nghe ngóng động tĩnh, nhờ thế mà đã kịp
thời “ngăn chặn” một số hành vi (chết
người) của Phạm Đức Hải (sẽ đề cập trong một
bài viết khác).
Các thủ đoạn được Hải thường xuyên chỉ đạo cấp dưới thực hiện là truy tìm sơ hở, viết, nâng cao quan điểm đánh thẳng vào cơ quan chuyên chính của Đảng Cộng sản Việt Nam, kích động dư luận, hạ uy tín Đảng, Chính phủ bằng cách dùng từ, các bài viết so sánh, ám chỉ, chiêu trò đưa bài lên câu view, tạo dư luận rồi rút xuống,… Để che đậy mưu đồ, Đức Hải đã tạo sự “khách quan”, “uy tín” và để đánh bóng cá nhân bằng chương trình mang tính mang tính “phong trào” như: “Hành trình Ngọn lửa Tuổi Trẻ”, “Tháng 3 biên giới”, “Olympic Mác – Lê Nin – Tầm nhìn xuyên thế kỷ”,… việc quyên tiền các tổ chức, cá nhân theo phương châm “của người, phúc ta” được Hải đạo diễn khá thành công qua các chương trình “Chung tay thắp sáng nhà giàn DK1”; “Góp đá xây Trường Sa”,…. mà bên trong đó còn ẩn chứa nhiều khuất tất tôi sẽ bóc dỡ trong các bài viết tiếp theo…
Phạm Đức Hải và chiêu trò “của người,
phúc ta”
Bên trong tòa
soạn không khí làm việc hiện nay vô cùng ảm
đạm, nhiều sự vụ bê bối tham nhũng, quấy
rối tình dục, tống tiền doanh nghiệp,…
bị Đức Hải, Tăng Hữu
Phong, Lê Xuân Trung cố tình bưng bít khiến nhiều phóng viên bất
bình, uy tín của Đức Hải, Tăng Hữu
Phong và bộ sậu ngày một
giảm sút, có thể nói đến thời điểm hiện nay, nhắc
đến báo Tuổi Trẻ, ai cũng nói chỉ
nhớ đến thế hệ TBT Kim Hạnh,
Lê Văn Nuôi và Lê Hoàng, không ai nhắc đến Phạm Đức Hải cả. Cái gọi là “dấu
ấn Phạm Đức Hải” được một phóng viên kỳ cựu
trong làng báo cho là: “dấu quan điểm kín tới mức không ai biết là quan điểm gì là cách mà Đức Hải tạo dấu ấn, dấu còn hơn mèo dấu …”, so sánh giữa
Phạm Đức Hải với Lê Hoàng là một
sự xúc phạm về bản lĩnh và đẳng
cấp đối với anh Lê Hoàng.
Việc bỏ phiếu tái bổ nhiệm, bổ nhiệm các chức danh cao cấp của báo Tuổi Trẻ dự định đến cuối năm 2014 mới tổ chức, nhưng trước tình hình này, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang đã buộc anh Ba Đua (Nguyễn Văn Đua, Phó bí thư Thành ủy) dùng uy tín cá nhân của mình để ép Thành Đoàn giữ chân Đức Hải tại vị, không ngạc nhiên khi phiếu bình bầu chức Tổng Biên tập ngày mai (6/3/2014) chỉ có mỗi tên ứng viên Phạm Đức Hải và thành phần trong “cuộc họp trù bị” trước cuộc bỏ phiếu bình bầu chỉ có các nhân vật thân tín với Hải.
Con đường nào dành cho Báo Tuổi Trẻ khi Đức Hải tiếp tục tại vị?
Người Trong Cuộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét